“Mẹ, mẹ xem con mặc bộ quần áo này có đẹp trai không?” Cậu bé lấy ra bộ áo đuôi tôm đã bị cất mặc vào, giày da nhỏ dưới chân cũng đã lau đến sáng bóng, kiêu ngạo mà ngẩng đầu lên, chống nạnh, bộ dáng lạnh lùng,miễn bàn có bao nhiêu kiêu ngạo. Vô Song trừng mắt nhìn, không hiểu mà hỏi:
“Con trai, tối nay con định làm gì mà lại mặc thành như vậy?”
“Tham gia cuộc họp gặp bạn học của mẹ.” Bộ dáng cậubé ra vẻ vận sức chờ phát động, lại bị Vô Song tạt một chậu nước lạnh,
“Con trai, người ta chưa nói có thể mang người thân đi.”
“Két? Mẹ, ý của mẹ là, mẹ không có ý định mang con đi phơi nắng?” Vô Song gật đầu một cái, cậu bé khó tiếp nhận sự thật,
“Sao mẹ không nói sớm, hại con tốn tiền một cây kẹo que để đi lau giày da,thật là lãng phí thể diện.”
“Ách ~ con trai, ngoan nha, lần sau có cơ hội thì mẹsẽ dẫn con đi.” Vô Song sờ sờ đầu con trai, rồi nói an ủi cậu. Cậu bé quệt mồm, ánh mắt ngập nước nhìn cô,
“Mẹ, lần này không được sao?”
“Ừ, lần này không được.” Bởi vì, cô vẫn còn chưa muốn để cho người ta biết cô có một đứa con trai lớn như vậy.
“Nhưng mà con đã mặc chỉnh tề rồi, aiz.”
“Ngoan, ngủ sớm một chút đi, không phải ngày mai còn phải đi học sao?”
“Ai ~ được rồi, mẹ đi đường cẩn thận.” Cậu bé mất mát xoay người trở về phòng, quá thương tâm rồi, cũng không chịu dẫn cậu đi tham gia náo nhiệt. Nhìn thấy con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222333/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.