Sắc trời tối dần, Vô Song vội vàng thuê xe đi tới khách sạn, côxuống xe, rồi sửa sang lại dáng vẻ dung nhan của mình một chút, sau đóđạp giày cao gót mấy centi mét, tao nhã bước vào khách sạn.
“Xin hỏi ngài là Chúc Vô Song tiểu thư à?” Nữ tiếp tân chờ bên cạnh cửa thân thiết hỏi.
“Là tôi.” Vô Song gật đầu một cái.
“Mời đi theo tôi.” Nữ tiếp tân đưa tay xin mời, dẫndầu đi ở phía trước, Vô Song theo sau, hai người tới bên ngoài một gianphòng sang trọng, nữ tiếp tân dừng bước rồi nhắc nhở cô,
“Chủ tịch Đôngvà quan khách đã đến.”
“Được, cám ơn cô.”
“Không cần khách khí.” Nữ tiếp tân xoay người bước đi. Quan khách đều đã đến rồi. MGD, cô thật đúng là mộtthư ký to gan, lại để khách đợi cô, không thể nghi ngờ gì nếu cô đẩy cửa đi vào, thì sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, Vô Song cắn cắn môi,rồi hít sâu, làm cho tinh thần phấn chất một lúc rồi nhẹ nhàng mởcửa tay cầm, người đang ngồi phía trên dĩ nhiên là Đông lão, cô nâng lên khuôn mặt tươi cười xin lỗi,
“Chủ tịch, thật xin lỗi, tôi đã tới chậm.”
“Không sao, Vô Song mau vào đi.” Ông cụ cười híp mắtnói, Vô Song đi vào rồi đóng cửa lại, cũng không chú ý ở bên cạnh có một đôi mắt nóng rực tràn đầy khiếp sợ, đang nhìn cô chằm chằm. Cô đi tới phía Đông lão, thật ngại mà nhìn quankhách, bởi vì quá lúng túng, nên cô mới vừa tới gần, còn chưa ngồixuống, thì Đông lão lại cười nói,
“Vô Song tới đây, tôi giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222320/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.