Vô Song nheo mắt lại, nhìn kỹ con trai,
“Nghe giọng điệu này của con, hình như con rất hiểu rõ anh ta?” Ặc, sửng sốt một chút, cậu bé trừng lớn đôi mắt hạtchâu, phủ nhận nói:
“Mẹ, con sao có thể hiểu rõ chú ấy, con lại khôngquen chú ấy.”
“Không quen? Không quen sao con lại nói giúp anh ta,thành thật khai báo, có phải con nhận đồ của anh ta hay không?” Quá khảnghi, thằng nhóc này gần đây luôn giúp người ngoài ức hiếp cô, dựa vàocái gì, thằng nhóc con kia, đấu tranh nội bộ.
“Không có.” Cậu bé lắc đầu phủ nhận, cậu trong sạch mà!
“Thật sự không có?” Không thể nào.
“Thật sự không có, mẹ à, lúc nào thì con lừa gạt mẹ,không tin thì mẹ xem, bốn túi của con đều giống nhau!” Để chứng minh sựtrong sạch của mình, cậu bé đứng dậy, cầm bốn túi quần lật ra ngoài, bên trong một xu cũng không có.
“Thôi đi, con cho rằng như vậy thì mẹ sẽ tin tưởng,nói không chừng anh ta đưa cho con chi phiếu!” Con trai của cô, cô tựnhận là rất hiểu rõ. Cậu bé điên cuồng vẩy mồ hôi lạnh, lần nữa lại ngồixổm xuống, giọng nói rất bất đắc dĩ:
“Mẹ, con lấy danh nghĩa của mẹ màthề, nếu con nhận hối lộ của Đông tam thiếu, sẽ để cho Thượng Đế phạtmẹ, cả đời không ai thèm lấy.” Vô Song co rút...... Thấy hai con mắt mẹ sắp phun ra hỏa, cậu bé vội vànggiải thích:
“Mẹ, không ai thèm lấy mẹ, con sẽ chính là người phải nuôimẹ cả đời 诶!”
“Thế nào, bây giờ thì bắt đầu ghét bỏ mẹ mày rồi hả?” Quá đau lòng rồi, nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222296/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.