Cửa bị đẩy mạnh ra —— Ở cửa, đôi mắt của Vô Song bốc lửa, nhìn chằm chằmngười ngồi ở trên giường, ba đôi mắt nhìn chằm chằm cô, tĩnh mịch...... Bị cô nhìn như vậy, Đông Bác Hải lại thấy có chút kỳquặc không được tự nhiên, cúi mắt nhìn lướt qua quần áo bệnh nhân mặc ởtrên người anh, sẽ không có ảnh hưởng tới anh đâu nhỉ! Thở một hơi thật sâu, Vô Song cắn răng nghiến lợi đitới trước giường bệnh, đưa tờ báo trong tay lắc ở trước mặc Đông BácHải, đè nén cảm xúc tùy thời có thể bộc phát, hỏi
“Đã xảy ra chuyện gì?” Đông Bác Hải cầm tờ báo lên nhìn, phía trên có mộttựa đề viết rất lớn《 Con riêng của Đông Tam Thiếu Gia ra ánh sáng 》trênđó còn kèm thêm hình cha con họ thân mật.
“Ảnh chụp không tệ!” Khoé môi của anh nở nụ cười xinh đẹp, nói. Chụp không tệ? Anh ta cho rằng cô đưa hình cho anh ta thưởng thức sao? Đáng chết!
“Tôi hỏi anh, đã xảy ra chuyện gì?” Tay cô chỉ chỉvào hình, tiếp theo là sư tử Hà Đông hống
“Tại sao lại có chuyện BátQuái không đâu như vậy......” Cậu bé sợ tới mức lập tức che lổ tai, Mặc Phi Tướccũng nhíu chặt chân mày, bộ dạng có vẻ táo bón, không ngoài dự liệu, côấy chính là chị dâu nhỏ, cực dũng mãnh, quả nhiên là nghe danh khôngbằng gặp mặt nha. Cô rống tiếng đinh tai nhức óc xong, một người đànông đánh rắm không có móc lỗ tai, lạnh lùng ném ra một câu
“Tôi làm saobiết được.” Nhẹ nhàng phủi sạch quan hệ với anh, còn thuận tiện bày ra vẻ: tôi vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222281/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.