“Két ——” Mới ra khỏi công ty, thì Vô Song bị một chiếc màu đen xethắng gấp ngăn cản, xe dừng lại ở trước chân cô, nguy hiểm thật! Không đợi cô lên tiếng chất vấn, đối phương đãmở miệng trước
“Lên xe!” Giọng nói bá đạo, không cho cự tuyệt.
“Là anh!” A, thật đúng là oan gia ngõ hẹp, mặtcương thi, cho rằng giả vờ lãnh khốc là có thể hù được người à, Chúc VôSong cô không để cho mình chịu thua, nâng chân lên, hướng về phía xe của anh, không chút thục nữ mà đạp một cước, rồi xoay người ghé sát quaanh, Vô Song còn lạnh lùng cho anh một lời khuyên, cảnh báo
“Lần sau anh lại lái xe ngăn cản tôi nữa, cũng sẽ không chỉ là một cước đơn giản như vậy đâu!” Sắc mặt của Đông Bác Hải lúc đen lúc trắng, chotới bây giờ không có cô gái nào dám không nhận nợ của anh, cô gái nàykhông ngoại lệ. Shit, nện tay lái một cái, đẩy cửa xe ra, anh sãi bướcđuổi theo, bóp chặt cổ tay của cô một lúc.
“Này, anh làm gì đấy, buông tôi ra!” Anh khôngđể ý cô kêu gào, mạnh mẽ kéo cô về phía sau, Vô Song dùng sức giùnggiằng, còn dùng túi xách đánh anh mấy cái, Đông Bác Hải gần như bị côchọc giận tới cực điểm, đôi mắt cũng nhiễm một tia máu, anh cố gắn đènén cơn tức giận này. Hai người tới trước cửa xe, Vô Song nói gì cũngkhông lên xe, còn lớn tiếng chất vấn
“Muốn bắt cóc sao? Tôi cảnh cáoanh, thành phố SHI có luật pháp đấy!”
“Nói đủ chưa?” Anh nhíu mày, dáng vẻ đẹp trai lãnh khốc. Một tay chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222267/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.