“Này, cầu xin anh động não một chút, đừng có kém thông minh như vậy được không?” Ngu ngốc! Cô cùng con trai là cũng chỉ là kẻ yếu tay tróigà không chặt, phải làm sao để mà tính kế anh ta, người đàn ông cơ bắpcó thể trạng cường tráng này?! Trợn mắt một cái, Vô Song nói lảm nhảm
“Sớm biết anh không phải là người tốt như vậy, thì thật sự không nên cứu anh!” Nhíu nhíu mày, Đông Bác Hải thử nhớ lại tìnhhình ngày hôm qua, động não một chút, đầu hơi đau, nhưng anh nhớ mangmáng hình như là té xỉu, nhưng tại sao anh lại té xỉu?......
“Mẹ, ăn điểm tâm!” Giọng nói của cậu bé nhẹnhàng bay tới, hai người cùng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cậu bé mặc cái tạp dề nho nhỏ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo dính bột mì trắng, bộ dáng cực kỳ đáng yêu.
“A, chú đã tỉnh?” Cậu cầm cái xẻng tráng trứngchỉ vào Đông Bác Hải,
“Đứng dậy ăn điểm tâm đi, bàn chải đánh răng tôiđã chuẩn bị cho chú xong rồi!”
“Con trai, con không sao chớ!” Vô Song choángváng, đây là tình huống gì thế, sao con trai lại đột nhiên đối với anhta tốt như vậy, thằng bé không phải là rất ghét anh ta sao!
“Con không sao!” Q Tử lắc đầu. Vô Song đi tới, hơi cong người, đè thấp cổ họngnói
“Con trai, không phải là con không thích anh ta sao, sao lại độtnhiên đối với anh ta tốt như vậy, lại còn chuẩn bị bàn chải đánh răngcho anh ta!” Thôi đi, bạo lực nam, chùi bồn cầu đi!
“Mẹ, không phải là mẹ thường nói với con, ngườitới là khách, phải thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222263/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.