Tứ Bảo khóc, bất ngờ không kịp chuẩn bị, ngay trước mặt Tam Bảo và Giang Thụ Hân, khóc đến tan nát cõi lòng.
Cô trợn tròn mắt, Tam Bảo sửng sốt, nhưng Tam Bảo rất nhanh liền nghĩ đến cái gì đó, nhìn cô lắc đầu, mặc dù cô không hiểu nhưng vẫn rất nhanh luống cuống tay chân dỗ người.
" Làm sao khóc rồi?" Cô ôm lấy Tứ Bảo nhẹ nhàng vỗ, cúi đầu nhỏ giọng hỏi thăm bên tay nàng.
Tứ Bảo vẫn như cũ rút trên vai cô khóc, hai người ôm nhau đứng bên cửa sổ, Dư Tam Bảo thấy thế cũng không có ngồi lại, đứng lên, đưa tay vỗ nhẹ lưng Tứ Bảo, lại nhỏ giọng nói chuyện với cô.
" Tứ Bảo tâm tư đơn thuần cùng nhạy cảm, ngươi bồi nàng, cùng nàng trò chuyện, ta ra ngoài trước"
Nói xong Tam Bảo liền đi ra khỏi phòng, cũng mặc kệ cô có hiểu ý tứ của mình hay không; cô nhìn bóng lưng thon gầy của chị có chút xuất thần, đây là tỷ tỷ của Tứ Bảo, thật lòng yêu thương Tứ Bảo, giờ phút này lại yên tâm đem Tứ Bảo giao cho cô.
Đợi đến lúc Tam Bảo ra ngoài, lúc này Tứ Bảo mới từ trong ngực cô thò đầu ra, trên mặt còn vươn nước mắt, gương mặt, mũi, con mắt cùng miệng không chỗ nào mà không đỏ chói, nhìn vô cùng đáng thương.
Tứ Bảo vụng trộm nhìn cửa, lại nhìn mặt cô, hít mũi một cái có chút luống cuống nói:" Ta không phải, cố ý khóc, ta nhịn không được"
" Ta biết" Cô cẩn thận nghĩ lời Tam Bảo vừa nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-ngoc-nu-tieu-kieu-the/3743989/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.