Kiều Chấn Huy nhìn về phía tiếng động phát ra thì liền trông thấy một đứa bé nhỏ nhắn đứng cạnh một người phụ nữ mặc đồ bó sát màu đen, trên tay cậu cầm một cây súng lục nini màu bạc, cậu nhẹ nhàng lau nó một cách nâng niu.
Phát súng kia… là do thằng nhóc đó bắn sao?!
“Các người là ai?” Kiều Chấn Huy nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Kiều Tiểu Bảo, ông ta cảm thấy cậu nhóc trông quen vô cùng, hình như là đã từng gặp ở đâu rồi.
“Ông ta không biết tôi là ai? Chị Thất, tin tức ở thành phố A này truyền chậm vậy sao?” Kiều Tiểu Bảo ngoái đầu nhìn Dạ Thất, khuôn mặt hiện rõ vẻ khinh thường.
Dạ Thất mỉm cười đáp: “Tất nhiên là không phải rồi, là tại lão già này thiếu hiểu biết mới không biết đến cậu Kiều Tiểu Bảo thôi.”
“Đúng vậy, một cậu bé đẹp trai tuấn tú như tôi có ai mà không biết đến chứ?” Khóe môi Kiều Tiểu Bảo khẽ nhếch lên, đôi mắt to tròn như bị bao phủ bởi một lớp băng tuyết, lóe lên từng tia sáng sắc lạnh chiếu thẳng về phía Kiều Chấn Huy. Kiều Tiểu Bảo quay mặt lại, lúc này Kiều Chấn Huy cũng thấy rõ khuôn mặt cậu.
Khuôn mặt này… giống y hệt Lê Hiếu Nhật, chẳng lẽ đứa bé này là con của Lê Hiếu Nhật? Lúc này thì Kiều Chấn Huy mới nhớ đến bản tin tối qua ông đã xem, con của Kiều Minh Anh và Lê Hiếu Nhật, tên là… Kiều Quân Minh…
“Ở đâu?” Chợt có giọng nói vang lên từ phía sau, Kiều Chấn Huy lập tức ngoái đầu lại nhìn, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773533/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.