Hóa ra thứ trong phòng bếp của Kiều Minh Anh trông giống như muối lại là đường, hai thứ đều có màu trắng nên khó trách anh nhận nhầm?
“…”
Cũng may đồ ăn sau đó rất bình thường, không quá ngọt cũng không quá mặn, nhưng Kiều Minh Anh lại không cho rằng Lê Hiếu Nhật làm ra được, chắc chắn anh không cẩn thận trộn đường và muối lại với nhau nên mới không xảy ra chuyện…
Sau khi ăn cơm xong thì Kiều Minh Anh thu dọn đồ đạc của mình, rồi trả chìa khóa lại cho bất động sản, cô và Lê Hiếu Nhật cùng rời khỏi chỗ này.
Hiện tại là sáu giờ tối, nếu quay về thì hơi đáng tiếc nên Kiều Minh Anh đề nghị đi dạo xung quanh phố ăn vặt ở bên kia.
Hai người đi dạo thì không khỏi đi tới trường cấp ba trước kia của bọn họ, đây là trường cấp ba vô cùng nổi tiếng ở thành phố A, là một trường học cao cấp.
Kiều Minh Anh đưa tay vỗ lên bức tường, tính toán độ cao của bức tường và xác suất cô có thể trèo qua là bao nhiêu.
Lúc cô học cấp ba thường xuyên trèo qua bức tường này với Dương Ly, say đó chạy đến phố ăn vặt bên kia ăn từ đầu đến cuối không biết mệt.
Đáng tiếc cô không trở về được nữa, hồi ức lại trở nên ngày càng quá đáng giá, tốt đẹp.
Cô đang mất tập trung, cơ thể lại đột nhiên bay lên không trung, cả người cao hơn bức tường.
Từ đây nhìn vào có thể thấy cây cổ thụ bên tường, Kiều Minh Anh có chút kinh ngạc, sao cây này vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773456/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.