“Phòng của bảo bối là cái kia đúng không.” Lê Hiếu Nhật chỉ chỉ căn phòng mà trước kia anh định mở ra nhưng cửa phòng lại bị khóa chặt.
Lúc đó Kiều Minh Anh giấu Kiều Tiểu Bảo rất kỹ một chút manh mối cũng không để rò rỉ ra cho anh phát hiện, thật sự giống như là cô vẫn luôn sống một mình.
Nếu như không phải ngày đó Kiều Minh Anh để anh đưa cô trở về và anh khăng khăng muốn ở lại chăm sóc cho cô thì chắc chắn anh sẽ lại bỏ lỡ Kiều Tiểu Bảo một lần nữa.
Người phụ nữ chết tiệt này…
Ánh mắt Lê Hiếu Nhật hơi bất đắc dĩ nhìn về phía Kiều Minh Anh đang nằm trên ghế sofa, hai người vẫn phải nhanh chóng nói rõ ràng chuyện kia mới được nếu không vết sẹo trong lòng cô sẽ càng ngày càng sâu.
Thật ra mà nói anh cố ý đợi đến hôm nay cũng đúng, nếu như trước đó nói cho Kiều Minh Anh biết chân tướng sự việc của năm năm trước thì chỉ sợ trong lòng cô sẽ bị áy náy dẫn đến cảm giác thích anh có lẽ cũng sẽ bị biến đổi.
“Trước tiên đi nấu cơm đi đã.” Kiều Minh Anh cầm điều khiển chỉ ngón tay vào túi đồ ăn trên bàn, nói.
Lê Hiếu Nhật giật mình, vội vàng nói: “Em đang nói anh đi nấu cơm đấy à?”
“Đúng vậy, không phải anh thì còn là ai được nữa?” Kiều Minh Anh hừ nhẹ một tiếng, đều do người này làm tình địch để mắt tới hại cô ăn không ngon miệng nên không bắt anh làm thì còn để cho ai làm?
Khóe miệng Lê Hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773455/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.