“Anh Anh cố gắng lên, nếu như trước buổi trưa có thể kết thúc, anh dẫn em đi ăn món ngon.” Lục Cung Nghị dùng đồ ăn ngon tác động, giọng nói ôn nhuận theo làn gió lọt vào trong tai của Kiều Minh Anh.
Kiều Minh Anh lập tức quay đầu lại, đôi mắt trong veo, cực kỳ giống hai viên ngọc đen cao cấp, nếu như Lục Cung Nghị nói đồ ăn ngon, nhất định sẽ không khiến cô thất vọng.
Vì đồ ăn ngon, hừm, vì không để mất mặt, đi thôi nào Kiều Minh Anh!
“Bắt đầu!”
Có đồ ăn ngon trấn áp, Kiều Minh Anh cảm thấy cả người đều tràn đầy năng lượng, trong đầu xuất hiện từng đĩa từng đĩa đồ ăn ngon nóng hôi hổi, bước chân cũng không khỏi vững vàng hơn.
Bàn chân của cô rất trắng, giống như ngọc Dương Chi, sàn đá cẩm thạch đen đã làm lớp nền tôn lên sự trắng nõn đó, theo bước chân, tà váy cũng bay lên, như ẩn như hiện.
Sắp rồi, sắp rồi…
Mắt nhìn thấy đầu bên kia càng lúc càng gần, trong lòng Kiều Minh Anh không khỏi nhảy nhót, ngoại trừ không dám nhìn xuống dưới, cô cảm giác thật ra cũng không có khó lắm.
Trong mắt của Lục Cung Nghị cũng xuất hiện nét vui mừng, nắm đấm đang siết chặt không khỏi nới lỏng.
“Cắt! Rất tốt, cảnh này qua, thay trang phục, chuyển cảnh tiếp theo.” Đạo diễn rất vui mừng hô dừng, kêu mấy nhân viện hậu cần chuyển đồ đạc, đổi cảnh.
Cảnh tiếp theo vẫn đi trên ban công, chỉ có điều lần này, là Kiều Minh Anh và Lục Cung Nghị cùng đi, từ đầu bên này trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773354/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.