Kiều Minh Anh nhìn theo tầm mắt của anh, lập tức nhìn thấy chiếc trực thăng đang đến gần, nhanh chóng bay đến đỉnh đầu họ, Lê Hiếu Nhật kéo cô lui về phía sau, trực thăng từ từ hạ cánh.
Kiều Minh Anh hơi ngỡ ngàng, nuốt nước bọt, má ơi, trực thăng đó, cái tên này có cần chơi lớn đến thế không? Dưới đất không có đường đi thì đi trên trời, còn có thể ngầu hơn nữa không.
“Ngơ ra đó làm gì? Đi.” Lê Hiếu Nhật chờ trực thăng cách mặt đất khoảng chừng một mét thì kéo tay Kiều Minh Anh, sải đôi chân dài nhảy lên.
Chờ đến khi trực thăng bay đi, Kiều Minh Anh mới lấy lại tinh thần, cô quay đầu nhìn xuống phía dưới trực thăng, nhìn tình hình kẹt xe của đường quốc lộ, giống như một con rồng lớn, nhưng mà nhìn từ trên cao xuống thế này, Kiều Minh Anh cảm thấy chân hơi run, lại cứ nhịn không được đi nhìn, cảm giác kích thích vô cùng kì diệu.
“Đừng lộn xộn, ngã xuống là tôi mặc kệ em luôn.” Lê Hiếu Nhật đè cô gái đang kích động ngồi xuống, cúi người thắt dây an toàn cho cô, mùi hương bạc hà thoang thoảng xông vào mũi Kiều Minh Anh.
Ngửi được mùi hương thoang thoảng này, Kiều Minh Anh cũng cảm thấy đỡ sợ hơn, không dám đi nhìn phía dưới trực thăng nữa.
“Ông chủ, cậu chủ nhỏ đang bị di chuyển.” Lê Tiến Dũng ngồi đối diện hai người, nhìn chằm chằm vào di động báo cáo.
Lê Hiếu Nhật lấy di động ra xem thử, quả nhiên cái dấu định vị còn đang đứng yên nãy giờ đã bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773313/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.