Hóa ra ở phía sau còn có người giở trò quỷ, Kiều Tiểu Bảo nghĩ trong lòng, cậu đã nói mà, sao lại có người muốn ra tay với một cậu bé đẹp trai người gặp người yêu, hoa thấy hoa nở như cậu được chứ, chắc là người đó đã chán sống rồi.
Kiều Tiểu Bảo biết Dạ Nhất đang ở gần đây, lại thêm lá gan của cậu cũng rất lớn, việc này cũng không khiến cậu cảm thấy quá sợ hãi, cậu cảm nhận được mấy người kia đang dùng dây thừng quấn vài vòng lên người cậu, Kiều Tiểu Bảo yên tĩnh không chút động đậy, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng ghét bỏ, trói lỏng như vậy không sợ cậu chạy mất sao?
Lúc bọn họ trói xong, Kiều Tiểu Bảo giả vờ như mình mới tỉnh dậy khẽ mở mắt ra, đôi mắt mê man vô tội nhìn hai người đàn ông mặc đồ đen, sợ hãi nói: “Mấy chú là ai? Sao mấy chú lại muốn trói cháu lại?”
Gương mặt đáng yêu lại thêm vẻ vô tội, người bình thường lúc này chắc chắn đã mềm lòng rồi.
Nhưng mà hai người đàn ông trước mặt này rõ ràng là đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, không có chút động tĩnh gì, chỉ ngồi ở một bên, giam Kiều Tiểu Bảo vào giữa, nhắm mắt tĩnh dưỡng.
Bọn họ đang đợi người mang tiền đến, một khi đến họ sẽ giết chết con tin!
Kiều Tiểu Bảo sao lại không biết được suy nghĩ trong lòng họ, đôi mắt to tròn đảo qua đảo lại, ra hiệu cho Dạ Nhất đang ở trong bóng tối đừng vội hành động, để cậu xem xem, đến lúc nào ba và mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773312/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.