Nhưng đây không phải là trang viên, không nằm trong phạm vi Lê Hiếu Nhật có thể nhìn thấy, hơn nữa, hôm nay anh ấy đã đi xã giao, địa điểm tổ chức buổi họp báo cách nơi này một khúc, ai sẽ đến cứu cô đây?
Kiều Minh Anh không cam tâm, cô nhấc chân lên muốn đá hắn ta.
Nhưng lần này tổng giám đốc Tôn đã thông minh lên rồi.
Hắn ta kéo chân Kiều Minh Anh ra, sờ soạng làn da của cô, nụ cười trên gương mặt vặn vẹo đến đáng ghê tởm: “Con đàn bà đê tiện, tao không tin không trị nổi mày!”
Hắn ta nói dứt lời bèn kéo Kiều Minh Anh đi, cô không muốn, ngón tay cố gắng bấu chặt vào vách tường hòng phản kháng, gương mặt bộc lộ ra vẻ bất lực.
Vốn dĩ Đặng Chiến đang ngâm suối nước nóng, đột nhiên người tình tỏ ý muốn vào nhà vệ sinh, anh ta lập tức hiểu ngay, bèn ôm cô ta đi về hướng wc.
Nhưng vừa đến gần nhà vệ sinh, anh ta đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.
“Kiều Minh Anh?” Lúc Đặng Chiến nhìn thấy Kiều Minh Anh, anh ta hơi ngạc nhiên, thấy tổng giám đốc Tôn muốn kéo cô đi, anh ta lập tức cảm thấy sốt ruột, muốn chạy lên ngăn cản.
Không đúng.
Anh ta chợt dừng bước như thể vừa nghĩ ra gì đó, bèn chìa tay về phía bạn gái.
Một cái điện thoại được đặt lên tay của anh ta, anh ta mím môi, trong lòng thầm nhủ sắp có kịch hay để xem, rồi bấm số Lê Hiếu Nhật.
Qua năm giây sau mới có người bắt máy, giọng nói hơi nhuốm vẻ uể oải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773292/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.