Thế nhưng anh đã từng dịu dàng với cô sao?
Diệp Tử biết rất rõ rằng nếu như không phải vì đôi chân này, ánh mắt Lê Hiếu Nhật sẽ không bao giờ dừng trên người cô ta, chứ đừng nói đến hai chữ dịu dàng.
“Không có việc gì, chờ cô ấy quay lại, bảo cô ấy gọi lại cho em!” Trái tim Diệp Tử quay cuồng, thật ra rất muốn nói thêm vài lời với anh nhưng lại không có bắt cứ chủ đề nào để có thể nói.
“Ừm, cúp máy.” Nói xong, Lê Hiếu Nhật liền ngắt điện thoại.
Màn hình điện thoại di động của Diệp Tử biến thành màu đen, trong mắt rạo rực một vẻ dịu dàng, cô ta đưa điện thoại sát vào ngực giống như có thể cảm giác được nhiệt độ của anh từ đầu bên kia truyền đến.
Suy nghĩ một lát, cô ta gửi đến điện thoại di động của Lê Ngữ Vi một tin nhắn, nhưng là cho Lê Hiếu Nhật.
Hiếu Nhật, cám ơn anh!
Thế nhưng không bao giờ nhận được tin nhắn trả lời, cô ta cũng không buồn, vì cô ta biết chắc chắn Lê Hiếu Nhật thấy nó.
Quả thực là Lê Hiếu Nhật đã nhìn thấy, anh không trả lời, nhưng ánh mắt của anh lại trở nên lạnh lùng nghiêm nghị khi nhìn thấy bức ảnh được chụp trên màn hình điện thoại.
Là bức ảnh chụp Kiều Minh Anh và Thần Ngôn tiến vào trong bệnh viện mà Lê Ngữ Vi gửi cho Diệp Tử.
Trên tấm ảnh là Thần Ngôn ôm Kiều Minh Anh, tư thế thân mật, mặc dù chỉ là một góc, thế nhưng có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt trên đó.
Khí tức quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773285/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.