“Đừng cử động, bây giờ tôi đưa cô đến bệnh viện.” Âm thanh truyền đến ở bên tai khiến cho thần kinh đau đớn của Kiều Minh Anh không phản ứng lại kịp, cô xoay đầu lại nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế lái.
Là Thần Ngôn rất lâu rồi chưa xuất hiện.
“Anh có biết lái xe hay không vậy? Đâm một cú mạnh như vậy có thể đâm chết người đó có biết hay không?” Lúc đầu Kiều Minh Anh không có sức lực vừa nhìn thấy là anh ta thì lập tức nổi giận, có lẽ bởi vì cho cô biết anh ta, cho nên cô bộc phát tính tình này cũng là chuyện đương nhiên.
Thần Ngôn sờ lên cánh mũi của mình, một mặt xin lỗi mỉm cười: “Thật sự rất xin lỗi cô, lúc nãy tôi chỉ đang xoa xoa con mắt, không ngờ tới lại chạy ra khỏi làn xe.”
Trời đất cũng có lương tâm, anh ta không ngờ tới chạy lệch ra bên ngoài không đụng vào ai khác mà lại là Kiều Minh Anh.
Ha, đây có lẽ là đền bù mà ông trời cho anh ta sau những ngày mà anh ta không nhìn thấy Kiều Minh Anh nhỉ!
“Không biết lái xe mà còn lái xe thể thao! Lãng phí! Bằng lái của anh là do mua được à? Chậc chậc, có tiền thì chính là đại gia, cái gì mà không thể làm giả được, nói không chừng cả người của anh cũng đều là giả.” Kiều Minh Anh nhìn vào cổ tay bị trầy xước của mình, tức giận trừng mắt nhìn Thần Ngôn.
Trên mặt của Thần Ngôn có chút xấu hổ, bị Kiều Minh Anh trách móc như vậy cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773283/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.