“Tôi tìm anh đến vì có chuyện muốn giao cho anh.”
“Diệp đại ca cứ nói” Tiết Chí Thanh vội vàng đứng lên.
Từ từ chất của những người này, có thể thấy Hạ Tử Thu huấn luyện bọn họ theo yêu cầu của đặc chủng binh, nếu bọn họ là cánh tay phải tay trái của Hạ Tử Thu thì không sao, lỡ như có người phản bội thì sẽ là mối nguy hiểm tiềm ẩn lớn.
Diệp Ân Tuấn không biết tại sao mình lại nghĩ như thế, nhưng anh nhẹ nói: “Đưa Thẩm Niệm Niệm đến bệnh viện quân khu điều trị, sau đó giao cho cảnh sát xử lý tội ác của cô ta. Còn Thẩm Niệm Niệm bị suy thận. Đem chuyện cô ta bị suy thận nói cho ba mẹ nhà họ Thẩm. Có thể làm được không?”
“Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ”
Tiết Chí Thanh bước ra ngoài, Diệp Ân Tuấn ở trong phòng làm việc này kìm nén rất nhiều.
Anh muốn rời đi, lại phát hiện máy tính của Hạ Tử Thu đang bật, không khỏi thở dài, cầm lấy con chuột, nhìn thấy trang hiện lên trên máy tính, sắc mặt có phần thay đổi.
Diệp Ân Tuấn xem lướt qua, sau đó lặng lẽ tắt máy.
Anh bước ra khỏi biệt thự ven biển, phóng xe vào thành phố rồi mới gọi điện cho Tổng Đình.
“Gần đây có thời gian không? Đi công tác à?” Bên phía Tống Đình vang lên giọng nói không êm dịu lắm.
Anh nhanh chóng nhấc máy, mặc một chiếc quần dài rồi đi ra ban công.
“Sếp Diệp có gì dặn dò sao?”
“Ở cùng Tử Thất sao?”
Diệp Ấn Tuấn châm một điếu thuốc. Tống Đình lúng túng ho khan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569806/chuong-1266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.