“Đây là cách tốt nhất, em không muốn tự mình trả thù Thẩm Niệm Niệm, nhưng chúng ta còn có con trai con gái, còn có gia nghiệp lớn như vậy. vì một kẻ cặn bã như Thẩm Niệm Niệm, thật sự không đảng. Đôi khi em cũng nghĩ, có phải lấy bạo lực trị bạo lực là có thể dứt khoát nhanh gọn hay không, làm vậy quả thật nhanh hơn, nhưng con chúng ta thì sao? Có những kẻ là chuột gián trong góc tối, suốt ngày sống trong bóng tối. luôn nhằm vào lúc chúng ta không đề phòng giáng một đòn chí mạng. Mặc kệ là đứa nào hay anh xảy ra chuyện, em đều không thể chịu đựng được. Diệp Ân Tuấn, yêu anh, có con, gan em cũng nhỏ đi rồi. Anh có thể hiểu không?”
“Anh hiểu. Anh hiểu hết. Đừng lo lắng, sau này không để em lo lắng nữa.” Diệp Ân Tuấn nắm chặt tay Thẩm Hạ Lan.
Trái tim của Thẩm Hạ Lan thả lỏng đi phần nào.
“Nhanh lên, hôm nay em làm món phối phụ thể yêu thích của anh này”
“Ừm? Em vậy mà lại học món này?”
Diệp Ân Tuấn có chút kinh ngạc.
Thật ra anh không có thật sự thích ăn, nhưng năm năm trước sau khi Thẩm Hạ Lan bị chôn vùi trong biển lửa, anh đối với món ăn này đặc biệt yêu thích, cũng là lần đầu tiên anh thông qua món này để nhớ đến Thẩm Hạ Lan.
Năm năm rồi cũng đã hình thành thói quen, không ngờ lại được Thẩm Hạ Lan nhớ tới.
Một tia ấm áp xẹt qua mắt Diệp Ân Tuấn. Thẩm Hạ Lan đắc ý nói: “Còn phải nói, em là thiên tài. Học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569805/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.