Tiêu Vận Ninh cảm thấy Thẩm Hạ Lan thật sự quá dịu dàng rồi, so với mẹ thì chính là một người trên trời một người dưới đất.
Cô bé rất ngưỡng mộ Thẩm Minh Triết có một người mẹ dịu dàng như vậy.
Tiêu Niệm Vi có hơi nghẹn lời mà lườm Tiêu Vận Ninh thì bị Thẩm Hạ Lan lôi vào.
“Được rồi được rồi, trẻ con đánh đánh nháo nháo thôi không có gì đâu, cậu cũng đừng quá nghiêm túc, sẽ dọa con đấy.”
“Vận Ninh nhà chúng tớ chính là đầu thai nhầm, tớ nói cho cậu biết, giả làm con trai, cả ngày đánh nhau gây chuyện, tớ đi theo mà cũng không thu dọn xong mớ rắc rối, tức chết tớ rồi.”
Tiêu Niệm Vi vừa nói vừa bị Thẩm Hạ Lan lôi về đại sảnh.
An Nhiên và Bạch Tử Đồng thấy bọn họ không sao, cũng quay lại rồi.
Tiêu Vận Ninh nhìn thấy Tiêu Niệm Vi rời khỏi rồi, lúc này mới thở phào, có điều đôi mắt đẹp đảo quanh, sau đó bỗng nhấc chân đi về phía nhà vệ sinh, lại bị Tiêu Tâm Hằng túm lại.
“Chị, chị lại muốn làm gì? Chị còn gây chuyện nữa, hôm nay trở về mẹ thật sự sẽ đánh đòn chị đấy.”
“Aiya, chị xử lý chút chuyện, em đừng quản chị.”
Tiêu Vận Ninh cảm thấy Tiêu Tâm Hằng có hơi lôi thôi, vội gỡ tay của mình ra, nhanh chóng đi tới cửa nhà vệ sinh.
Cô bé ngẩng đầu nhìn, đi thẳng vào nhà vệ sinh nam.
“Này, cậu tên là Diệp Minh Triết sao?”
Tiêu Vận Ninh chống cằm tùy tiện hỏi thẳng.
Diệp Minh Triết chưa tiểu xong, suýt nữa tiểu vào tay mình.
Mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569793/chuong-1253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.