Mẹ Thẩm như là mãi đến giây phút này mới ý thức ra Thẩm Hạ Lan đã thật sự tức giận rồi vậy.
Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy tim mình rất mệt mỏi.
Nói thêm với bọn họ đều chỉ uổng công thôi.
Cô xua xua tay, nói với Lưu Nghệ: “Coi chừng bà ta, lát nữa cảnh sát sẽ tới ngay. Chuyện hôm nay tôi hy vọng sẽ được xử lý nghiêm, nói với đại đội trưởng nào sẽ đến như vậy đi.”
“Dạ được.”
Lưu Nghệ vội vàng gật đầu.
Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy trong lòng ngột ngạt rất khó chịu.
Cô nhấc chân đi về phía cửa sổ ở bên góc, muốn đi thoáng khí một lát.
Mẹ Thẩm lập tức khóc to lên.
“Thẩm Hạ Lan, cái đồ không có lương tâm nhà cô, cô không sợ bị dân chúng nhổ nước bọt chết chìm sao?”
Chính vào lúc này, Phi chạy tới.
“Mợ chủ, bên ngoài không biết có ai đã gọi đến rất nhiều phóng viên, đã bị tôi tống cổ đi rồi, cô cứ yên tâm ra ngoài là được.”
Lời này vừa nói ra, mẹ Thẩm liền sững sờ, sau đó đột nhiên khóc to lên.
Hiển nhiên, mấy phóng viên này là bà ta tìm tới.
Chỉ cần Thẩm Hạ Lan vào bệnh viện này, bất luận là kế hoạch của Thẩm Phong có thành công hay không, mẹ Thẩm có thích sát Thẩm Hạ Lan thành công hay không, thì ở cửa bệnh viện, bà ta vẫn để lại một đòn như vậy cho Thẩm Hạ Lan.
Một khi bà ta và Thẩm Phong bị cảnh sát đưa đi hết rồi, còn là vì Thẩm Hạ Lan báo cảnh sát nữa, như vậy Thẩm Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569674/chuong-1134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.