“Ừm, vẫn ổn, cả đời phụ nữ không phải đều phải trải qua một lần ư? em đi khám rồi, bác sĩ nói là thai đơn, em ít nhiều cũng có chút thất vọng.”
Tử là con gái của Diệp Tri Thu, nhà họ Diệp có gen sinh đôi, bình thường cô ta nhìn thấy mấy đứa Diệp Minh Triết và Diệp Nghê Nghê một trai một gái rất là tốt, hơn nữa sinh một lần hai đứa, cũng bớt phải mang thai lần nữa.
Nhưng không ngờ mình lại không được di truyền gen của nhà họ Diệp, chỉ có một em bé thôi.
Thẩm Hạ Lan cười nói: “Chỉ cần em bé khoẻ mạnh là được rồi.”
“Cũng phải.”
Tử lập tức cười lên.
Triệu Ninh kéo lấy Tử, thấp giọng nói: “Chị dâu mới về, em để chị dâu nghỉ ngơi một lát, sau này có thời gian rồi trò chuyện tiếp.”
Dù sao bây giờ cũng là thời kỳ phi thường, Thẩm Hạ Lan quay về cũng là vì Diệp Ân Tuấn, Tử không biết phân biệt nặng nhẹ, nhưng Triệu Ninh không thể không biết.
Tử lúc này mới phản ứng lại, vội vàng nói: “Chị dâu, chị xem em kìa, hễ vui mừng lên là chả quan tâm gì nữa, chị mau lên nghỉ ngơi đi. Phóng viên ở bên ngoài cũng không biết khi nào sẽ giải tán? Sau này còn không biết sẽ còn gây ra chuyện gì nữa, anh không có ở đây, cái nhà này vẫn phải nhờ chị gánh.”
“Không sao, yên tâm đi, chị lên nghỉ ngơi một lát, sau nay trò chuyện tiếp.”
Vết thương trên người Thẩm Hạ Lan rất đau, khó lắm mới kiên trì được đến bây giờ, thật sự có chút không kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569662/chuong-1122.html