“Anh…”
Phương Nguyên tức đến nỗi thiếu chút nữa ngất đi, nhưng mà anh ta lại không hề nhìn thấy cảm xúc nói đùa trên gương mặt của Diệp Ân Tuấn.
“Nếu như hợp tác với em trai của tôi, không phải là anh cũng sẽ bị cuốn vào trong vòng của chúng tôi à?”
“Hai tay của tôi có thể dính đầy máu, có thể anh lừa tôi gạt, nhưng mà Hạ Lan cần có một nơi yên tĩnh, vì sự yên tĩnh này, cho dù tôi có xuống suối vàng đi nữa tôi cũng sẽ không tiếc”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm Phương Nguyên khiếp sợ.
“Tình cảm của anh đối với cô ấy đã sâu nặng đến mức này?”
“Anh cho rằng ai cũng bạc tình bạc nghĩa giống như nhà của các anh à?”
Diệp Ân Tuấn đẩy anh ta ra.
“Đừng để những chuyện bẩn thỉu của các người đến làm ô nhiễm Hạ Lan của chúng tôi, cút đi!”
Phương Nguyên không muốn đi, nhưng mà không thể không nói hiện tại khí chất của Diệp Ân Tuấn vô cùng mạnh mẽ, mạnh mẽ đến nỗi cho dù là anh ta thì cũng có chút sợ hãi.
“Diệp Ân Tuấn, anh không bảo vệ cho cô ấy được đầu”
“Cút.”
Diệp Ân Tuấn quát lạnh một tiếng, Phương Nguyên vẫn đứng dậy đi khỏi.
Nhìn bóng lưng đi khỏi của anh ta, lông mày của Diệp Ân Tuấn nhíu chặt lại một chỗ. Không bảo vệ được cho cô ấy à? Cho dù có không bảo vệ được thì anh cũng không thể để cô tiếp xúc với những tội ác và sự dơ bẩn ấy quá sớm. Trong đôi mắt của Diệp Ân Tuấn xẹt qua một tia kiên định. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569571/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.