Diệp Ân Tuấn đột nhiên cảm thấy Thẩm Hạ Lan đã thay đổi. Cô rất nghiêm túc. Cô đang thoát khỏi cuộc sống của anh, muốn dựa vào chính mình để tạo ra một thiên hạ thuộc về bản thân mình. Loại cảm giác bị người ta không cần làm cho Diệp Ân Tuấn cảm thấy hoảng hốt.
“Hạ Lan, anh với người phụ nữ đó thật sự không có gì hết, nếu như em muốn biết anh có thể nói cho em biết, chỉ là bởi vì anh có một vài chuyện muốn hỏi cô ta cho nên mới đến gặp cô ta, anh thề là mình không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với em, anh nói thật”
“Chuyện mà anh muốn hỏi là chuyện gì?” Thẩm Hạ Lan thuận miệng hỏi. Diệp Ân Tuấn lập tức ngớ người.
“Một vài chuyện công việc thôi”
“Có thật không?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, thở dài một hơi rồi nói: “Diệp Ân Tuấn em hiểu rõ anh hơn so với bản thân anh hiểu anh, anh thật tệ khi đã nói dối, nếu như quả thật là chuyện công việc, anh không cần phải giấu diếm em, nhưng mà anh lại bởi vì vấn đề này mà tình nguyện nhìn em muốn ly hôn với anh mà anh cũng không chịu hé miệng, vậy thì chắc chắn không phải là chuyện công việc, có lẽ chuyện này có liên quan đến em. Nhưng mà cũng không quan trọng nữa, bây giờ em không muốn biết, em chỉ muốn làm tốt chuyện của mình, hi vọng là anh có thể hiểu cho em”
Thẩm Hạ Lan đã nói đến mức này, nếu như Diệp Ân Tuấn vẫn còn không hiểu thì cô không có biện pháp nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569568/chuong-1030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.