Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan, mỉm cười nói: “Ban đầu em muốn đi đâu, chúng ta sẽ đi đó. Nhưng chúng ta tự đi.”
“Tại sao?”
Thẩm Hạ Lan rất khó hiểu.
Chỗ này dù gì cũng không phải Hải Thành, đất rộng người thưa, bọn họ căn bản không phân biệt rõ chỗ nào là chỗ nào, cho nên mới lựa chọn nhóm lẻ, bây giờ Diệp Ân Tuấn nói bọn họ tự đi, Thẩm Hạ Lan có chút không hiểu.
Diệp Ân Tuấn thấp giọng giải thích: “Nếu như không có gặp Tiểu Thi, thì chúng ta như thế nào cũng được, nhưng đã gặp Tiểu Thi rồi, chúng ta phải phòng bị một chút, cô ta làm công ty du lịch, chắc chắn đều có liên hệ với mấy công ty du lịch này, càng huống hồ bên trên ủng hộ phát triển ngành du lịch ở đây, cô ta có mua chuộc thông đồng với bên trên hay không thì cũng chưa biết. Nói tình huống hồi nãy đi, thật sự là xe hư, hay là bọn họ muốn mưu tính gì đó, chúng ta cũng không rõ. Cách tốt nhất để né đi nguy hiểm chính là chúng ta tự lên đường.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan lúc này mới hiểu ra.
Ở bên cạnh Diệp Ân Tuấn, cô đã quen với việc không dùng não rồi!
Haizzz!
Thói quen này không có tốt!
Thẩm Hạ Lan thầm nghĩ.
Thanh âm bên dưới càng lúc càng nhỏ, cuối cùng hoàn toàn không còn tiếng động gì nữa.
Có lẽ mấy người đó căn bản không ngờ Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan đã lên núi rồi, hoặc có lẽ bọn họ không hy vọng bị lỡ hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-co-chieu/569192/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.