Edit: Lô Vĩ Vi Vi
Beta: Thu Lệ
Triển Thiểu Khuynh thành khẩn quỳ một chân trên đất, cầm tay Liên Hoa, anh thâm tình nói: "Liên Hoa, đây không phải là lần đầu tiên anh thổ lộ yêu em, nhưng đây là lần đầu tiên anh cầu hôn em. Xin hãy nhận tình cảm của anh, hứa hẹn đầu bạc răng long với anh trong cuộc sống tương lai!"
Liên Hoa ngơ ngác nhìn Triển Thiểu Khuynh, ở dưới sân khấu toàn bộ người xem thét chói tai và hoan hô, lỗ tai của cô có thể nghe được một trận nổ vang. Vừa rồi anh nói cái gì?
Cô không có nghe lầm chứ, anh quỳ một chân trên đất, đang nói muốn cầu hôn cô?
"Thế nào? Bị anh dọa cho sợ hãi rồi hả?" Triển Thiểu Khuynh nhìn vẻ mặt đờ đẫn của Liên Hoa, khẽ cười đứng dậy, tay phải kéo eo nhỏ của cô qua, lại một trận vỗ tay vang lên: "Em có thể từ từ tiếp nhận hiện thực này, trong lúc này, xin mời em thưởng thức quà tặng dành cho em, đấy là.... ... Quà cầu hôn của anh ——"
"Cái gì?" Liên Hoa sững sờ hỏi, cô phát hiện đầu óc mình hoàn toàn mất đi tác dụng, loạn thành một khối bột nhão.
Triển Thiểu Khuynh cúi đầu khẽ hôn lên khóe môi Liên Hoa, thần bí cười nói: "Nhìn là biết!"
Một bản nhạc nhẹ chậm rãi vang lên, ông cụ Triển vừa rời khỏi lại xuất hiện trên cầu thang lần nữa, trên màn hình điện tử ở Thủy các chiếu lại tất cả hình ảnh trên sân khấu cao, từ cuối bậc thang, có hai người phụ nữ từ từ đi lên.
"Uyển Nhu, Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-can-ro-tong-giam-doc-dam-cuop-me-cua-toi/554645/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.