Edit: Thanh Xuân.
Tiểu Bạch vùi đầu vào trong ngực Triển Thiếu Khuynh, dùng sức khịt khịt mũi, mùi trên người Triển Thiếu Khuynh khiến cậu có cảm giác, Tiểu Bạch kinh ngạc, quả nhiên, quả nhiên là cái mùi này!
Trong mắt cậu dần hiện ra vẻ mặt bừng tỉnh hiểu ra, khoảng cách ôm sát như vậy, mùi trên người ba rất quen thuộc! Trước kia trên người mẹ thường sẽ có mùi của người khác, thì ra là đến từ ba! Thì ra là như vậy!
Thì ra là cậu vẫn luôn hiểu lầm Mục Thần, thì ra người gây rối cho mẹ là ba! Trên người mẹ mang theo mùi của ba, rốt cuộc ba đã làm gì mẹ! Mẹ có bị khi dễ bị chiếm tiện nghi hay không......
Trên gương mặt trắng nhỏ đã muốn khóc, trong lòng cậu sợ nhéo lên, có phải mẹ đã đồng ý ba theo đuổi hay không, đã có đàn ông nên quên cậu! Khi mẹ không còn là của một mình cậu, vậy trên thế giới này còn có ai sẽ yêu cậu!
Tiểu Bạch bắt đầu chống cự, cậu gãy xương tay phải không thể nhúc nhích, lập tức quơ tay trái không ngừng xô đẩy Triển Thiếu Khuynh. Trước mắt cái ôm trong ngực không hề ấm áp nữa, ba dường như thành một ác ma giương miệng to như chậu máu, giương nanh múa vuốt muốn nuốt cậu và mẹ xuống......
Triển Thiếu Khuynh thấy động tác Tiểu Bạch, nhẹ nhàng buông lỏng con trai ra, vừa nhìn sắc mặt Tiểu Bạch không vui vẻ, anh có chút xấu hổ mà nói: "Tiểu Bạch, lần đầu tiên ba ôm con, sức tay ôm có chút không kiềm chế được, vừa rồi có phải đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-can-ro-tong-giam-doc-dam-cuop-me-cua-toi/554537/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.