Không biết trải qua baolâu, Điền Mật lông mi thật dài chớp chớp mê người, cả người mới yếu ớt tỉnhdậy.
Cùng lúc tỉnh lại, cô thấy trên cổ truyền đến một trận đau nhức.
“Thật là đau!” Điền Mật không nhịn được đau kêu lên thành tiếng, sau đó đưa tayvuốt cái cổ đau đớn.
Nhưng vào lúc này, dưới ánh đèn lờ mờ có một bàn tay xoa bóp nhẹ nhàng sau gáycủa cô, “như vậy khá hơn chưa?”
Đụng chạm bất ngờ cùng tiếng nói của đàn ông, khiến cho Điền Mật giống như bịdòng điện mười nghìn Vôn giật đến nảy lên.
“Người nào?”
Cô còn không kịp phản ứng, Quân Ngạo giống như một con dã thú đói khát nhào vềphía cô.
“Anh nghĩ làm cái gì?” Điền Mật thất kinh kêu thành tiếng.
“Cục cưng bé nhỏ, em chẳng lẽ đã quên chúng ta ngày hôm qua có một cuộc đàmphám vô cùng hoàn mỹ sao, quên sự tồn tại của tôi sao?” Hắn lười biếng nói,trong giọng nói lại lộ ra uy hiếp không cho phép xem nhẹ.
Cô làm sao có thể quên được, một người cơ hồ muốn động thủ bóp chết co hung thủở trước mặt, trừ khi cô mất đi trí nhớ, nếu không dù hắn hóa thành tro bụi côcũng phải nhớ thật rõ. Điền Mật nghiến răng nghiến lợi mà suy nghĩ.
“Nhiếp Quân Ngạo, buông tôi ra!”
Điền Mật chú ý tới cô đang ở một nới xa lạ, hơn nữa còn cùng Quân Ngạo nắm trêngiường, tư thế có vẻ mập mờ, cô cảm giác được trái tim mau nhảy ra ngoài.
“Không thả!” Hắn cố chấp nói: “Tuyệt đối không thả! Em là con mồi của tôi, tôinào có lý do buông tha em?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-be-nho-yeu-bao-quan/36762/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.