Trước khi cơn bão tới thường là một đêm yên tỉnh, Kỷ Niệm rất hưởng thụ, ngủ ngon giấc, cả đêm đều không có nằm mơ, khi nào đồng hồ báo thức vang lên, cô mở mắt nhìn xem, ở bên cạnh không có người.
Cô mắt nhắm mắt mở đi xuống giường, rồi đi vào phòng bếp, đẩy cửa ra, liền thấy ánh mắt đầy ý cười của Ngô Tranh.
Kỷ Niệm cười, trong lòng ấm áp, như có một mặt trời nhỏ bên trong cô. Nếu bắt cô lựa chọn tiền tài địa vị hay nụ cười ấm áp này, cô sẽ không hề do dự.
Kỷ Niệm đi qua ở phía sau ôm lấy Ngô Tranh, Ngô Tranh tùy ý cô ôm, mỉm cười, cằm Kỷ Niệm để trên lưng của nàng, mềm nhũn nói: "Buổi sáng uống sữa đậu nành, đối với cơ thể rất tốt. Hôm qua em mới vừa mua sữa đậu nành về."
Kỷ Niệm ôm Ngô Tranh, chà chà mặt lên cổ em ấy, nói: "Em làm gì, chị cũng ăn."
Ở trong căn nhà nhỏ ấm áp, cô không muốn làm một người phụ nữ lạnh lùng như máy móc. Huống chi cô gái nhỏ của cô lớn rồi, dường như còn có thể dựa vào. Vậy hãy để cô tháo bỏ lớp mặt nạ và quần áo, để ở trước mặt em ấy, cô chỉ là một cô gái bé nhỏ thôi.
"Chị mau đi rửa mặt đi, lúc ra thì có bữa sáng ăn rồi." Ngô Tranh xoay đầu nói, dùng trán mình chạm vào đầu Kỷ Niệm, vô cùng cưng chiều nói.
Kỷ Niệm lưu luyến không nở buông cơ thể ấm áp của Ngô Tranh ra, đi vào phòng vệ sinh đối diện phòng bếp.
Nhìn bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-xoay-tron/1420659/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.