Khi Kỷ Niệm trở về nhà, nhìn thấy Dịch Vân Khê đang vùi trên ghế salong, chân mày chau lại thành ngọn núi, liền hoảng loạn, giày cũng không thay liền lao tới nhà bếp, ra sức đẩy cửa ra.
Ngô Tranh đang ở trong chiên cá, nhìn thấy Kỷ Niệm, lộ ra nụ cười ngọt ngào: "Chị trở về rồi."
Kỷ Niệm liền thở ra một hơi, trong lòng thoải mái, xúc động đi tới cười nói: "Ừ, chị về rồi."
"Chị đi nghĩ ngơi trước đi, cơm tối rất nhanh sẽ xong ngay." Ngô Tranh híp mắt cười: "Chị dâu mới tới đó, chị đi xem chị ấy đi?"
"Ừm." Kỷ Niệm cẩn thận quan sát nét mặt Ngô Tranh, chỉ lo bỏ lỡ thông tin gì.
"Chị đi ra ngoài chơi với chị ấy đi."
"Được." Kỷ Niệm đóng cửa, tâm trạng còn đang hỗn loạn. Nhìn thấy Dịch Vân Khê cảm thấy không có chuyện gì tốt, nhưng mà nhìn thấy Ngô Tranh, giống như không có thay đổi gì. Chẳng lẽ, là cô nghĩ sai sao, Dịch Vân Khê không nói Ngô Tranh cái gì sao?
Lúc Kỷ Niệm đi ra phòng khách nhìn Dịch Vân Khê, chị ta đang quyến rủ nhìn cô cười: "Niệm Niệm, đã lâu không gặp, cũng không gọi chị một tiếng sao."
"Sao chị lại qua đây?" Kỷ Niệm trở về cửa đổi giày, rồi đến ổ chó nhìn Khò Khè vẫn còn mệt mỏi.
"Niệm Niệm, trong lòng em, chị không quan trọng bằng con chó sao." Dịch Vân Khê dùng giọng nói nũng nịu.
"Chị nên đi quyến rũ Kỷ Uân thì hơn." Kỷ Niệm đi vào toilet rửa tay.
Dịch Vân Khê đi theo phía sau Kỷ Niệm, "Chị đang học theo bé mèo Kitty nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-xoay-tron/1420641/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.