“Anh mau đến đây! Nơi này sắp sập rồi.” Hứa Tâm An lớn tiếng nói, vừa nói vừa nhanh chóng lùi về sau, hình như là nhảy lên bậc thang. Sàn gỗ tiếp tục nứt ra, cầu thang cũng bắt đầu xuất hiện dấu hiệu tương tự. 
“Nhảy qua cửa sổ!” 
“Cái gì?” 
“Cửa sổ!” 
Hứa Tâm An vừa lui về sau vừa hoảng hốt nhìn xung quanh, gác lửng có một cửa sổ họa tiết hoa văn, Cô mặc kệ tất cả lao về phía đó, ở phía sau dấy lên một loạt tiếng động, mặt sàn và cầu thang đều sập xuống. Hứa Tâm An lấy hết sức lực, dùng tốc độ nhanh nhất mở cửa sổ ra. Bên ngoài là một mảng trắng xóa, không thấy đáy, sâu không tưởng nổi. 
“Nhảy đi!” 
Tất Phương hét lớn. Hứa Tâm An không do dự nữa liền nhảy xuổng. Tiếng ầm ầm vang lên liên hồi ở phía sau, mọi thứ sập hết rồi. 
Hứa Tâm An chỉ cảm thấy như mình rơi xuống một vực sâu không đáy, cô hét lên… 
“Bụp”, cô rơi xuống một tấm thảm lông vừa mềm lại vừa rắn chắc. Hứa Tâm An kinh ngạc, cô nhìn thấy… 
Cô đang ngồi trên một con chim khổng lồ. 
Một con chim khổng lồ! Cô thấy mình có thể chạy bộ trên lưng của nó, cánh của nó rất lớn không nhìn thấy viền. Hứa Tâm An kinh ngạc, ngơ ngác ngồi thừ người ra. 
Quan sát kĩ thấy bộ lông của con chim này ngoài màu xanh đen còn xen lẫn những phiến lông màu nâu đỏ, vô cùng diễm lệ. Khi nó giang cánh ra, màu nâu xen đỏ ánh lên rạng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-tiem-co-quai/3187562/chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.