Lúc chuẩn bị lên xe cô có quay lại nhắc:
- Nếu có chuyện gì thì nhớ liên lạc với chị nhé!.
- Vâng!.
Khi họ đã khởi động xe đi được đoạn xa bà cụ mới cất lời nói.
- Cô gái đó xứng đáng được hạnh phúc!.
Nói rồi bà cùng cháu trai mình đi vào nhà.
- -
Trên đường về nhà Nhất Long đang vô cùng hạnh phúc khi cô giới thiệu với người khác mình là chồng cô ấy. Còn Di Linh thì có chút suy nghĩ gì đó, nhưng cô cũng nhanh chóng nhận ra sự hưng phấn trên nét mặt của anh.
- Sao thế! từ nãy giờ anh cứ tủm tỉm cười vậy? - Cô nghĩ hoặc nhìn anh.
- Đâu có! chỉ là anh thấy vui khi em yêu anh thôi!.
Di Linh cũng bất lực với hành động của anh.
- Anh này! hôm nào chúng ta tới trường của cậu nhóc kia nhé!.
- Tại sao lại tới đó! - Anh thấy khó hiểu.
- Em chỉ muốn biết nền giáo dục của ngôi trường đó như thế nào thôi!.
- -
Họ về tới nhà.
- Papa về rồi! - Nhất Minh thấy xe bố mẹ mình về liền lon ton chạy ra đón họ.
- Bảo bối của chúng ta sao chỉ mong mỗi papa thế?
Di Linh cúi xuống bế Nhất Minh lên tỏ vẻ trách móc.
- Con cũng mong mami mà! - Nhất Minh đùn mỏ dễ thương rồi đưa tay vuốt má cô.
Nhược Vũ cũng từ trong nhà đi ra.
- Nhất Minh nhà chúng ta mong hai người về lắm đấy!.
- Sao hai cô cháu không ở bên nhà mẹ!.
* ý là bên nhà mẹ chồng.
- Em cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645534/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.