Kha Nguyệt yếu ớt cầm ly trà lên nhấp một ngụm . Sau đó cô ta bắt đầu dùng bộ mặt đáng thương .
- Hai ngày trước tài khoản ngân hàng của mình đột nhiên bị đóng băng . Mình nghĩ có vấn đề gì đó lên đã gọi cho chồng bên Mĩ ....nhưng không liên lạc được . Sau đó mình mới biết tên khốn đó đã rút sạch tiền để cùng tình nhân bỏ trốn . Lúc đấy mình đã tìm cách về lại Mĩ . Nhưng mọi chuyện càng hỗn độn hơn khi trong tay mình không có tiền . Khách sạn mình thuê cũng không cho mình ở nữa .
Nói tới đây nước mắt Kha Nguyệt đã rưng rưng .
- Mình có nhờ bạn bè ở đây nhưng ......họ tránh mặt mình , lúc thì thẳng thắn từ chối gặp mặt . Bây giờ chỉ còn cậu thôi ! Làm ơn hãy giúp mình .
Di Linh hơi nhếch mày quay qua nhìn Nhất Long .
- Bố mẹ cô đâu ! - Nhất Long cầm li rượu lên nhấp môi .
Kha Nguyệt thấy anh mở lời hỏi mình liền vui sướng trong lòng .
- Họ.... họ bị tai nạn mất cũng lâu rồi ! - Câu nói đượm buồn làm cả Nhất Long và Di Linh hơi sững lại .
- xin lỗi ! tôi không biết ! .
- Bây giờ mình không còn nơi nào để đi ......
- Mình sẽ sắp xếp chỗ ở cho cậu ! - Di Linh bắt chéo tay .
- Như vậy ..... liệu có được không ! - Kha Nguyệt hơi e ngại nhìn Nhất Long.
- Hay cậu cho mình ở nhờ nhà cậu được chứ ! mình sẽ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645487/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.