Di Linh đi ra khỏi nhà hàng , cô không bắt xe về mà thẫn thờ đi bộ trên vỉa hè . Trong đầu cô không một suy nghĩ , cô cứ đi len lỏi vào dòng người đang đi bộ trên đường . Một số người đi đường có quay lại nhìn Di Linh vì vẻ đẹp xuất sắc của cô . Nhưng đi được một lúc thì cô đứng thẫn người lại , đầu cô hơ nghiêng nghiêng nhìn những người đi qua đi lại . Sao cô lại thèm có một cuộc sống như bao người khác đến thế chứ . Nhiều lúc cô ước mình được sinh ra trong một gia đình bình thường được hòa mình vào trong số những người đang sống thoải mái không có sức ảnh hưởng .
Không phải giới thượng lưu , một tình yêu đơn giản với 1 người bình thường ......sao cô lại muốn như thế chứ .
- Bánh bao đi ! - Chợt tiếng rao của 1 quán bánh bao ven đường vang lên .
Mùi thơm của bánh bao ngào ngạt bay tới mũi Di Linh làm bụng cô sôi lên cồn cào . Sau 2 giây thì cô đã đi tới trước quầy bánh bao hít một hơi thật sâu .
- Cho cháu một cái ! - Cô hơi cong miệng cười tự nhiên .
Chủ quán là một phụ nữ trung niên. Nhìn bà rất hiền hậu , ăn mặc rất giản dị. Đúng kiểu của những người bình dân .
- Của cháu đây ! - Bà cười hiền hậu đưa gói bánh cho cô .
- Cảm ơn bác ! - Di Linh đưa hai tay nhận lấy túi bánh một cách nâng niu.
Cô đứng sang một bên ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645485/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.