Không biết cô đã ngủ bao lâu .Trong mơ màng Di Linh nghe thấy giọng nói trầm trầm của ai đó và giọng của Linh An , cô cố gắng để tỉnh táo để mở mắt ra ,nhưng cớ thể mệt mỏi của cô lại không cho phép . Rồi cô lại chìm vào giấc ngủ của riêng mình .
Và khi trời ngả màu xế vàng . Mọi thứ bắt đầu kết thúc một ngày thì Di Linh mới mệt nhọc mà xoay người . Vì vừa ngủ dậy lên mắt cô vẫn còn mờ mờ chưa nhìn rõ xung quanh . Cô đứa tay lên mát xa cho mắt đỡ hơn. . Thì lúc này mới thấy có bóng người đang đứng cạnh cửa sổ view mở . Theo phản xạ cô liền ngồi bật dậy rồi sau đó thì thở nhẹ ra . Đó là Nhất Long.
- Anh làm gì ở đây vậy ? .
Nhất Long mặc trên người một áo len cổ. cao đen , quần vải đen . Bên ngoài khoác áo Trench Coat full đen luôn . Tóc không vuốt keo ngược lên kiểu tổng tài như mọi khi mà để xuống tùy tiện để , xoăn nhỏ ở đuôi . Nhìn rất đẹp trai . Nếu anh mà không làm tổng tài thì có ra ngoài kia cũng không lo chếtđói .

(Nhan sắc nhân vật nam chính mình diễn tả theo hình mẫu ảnh trên nhá ! ).
- Mẹ gọi điện cho tôi ! nói không gọi điện được cho cô ! bảo tôi tới xem cô có ở công ty không ! .- Nhất Long từ từ nói .
- Anh có thể bảo trợ lý hoặc hoặc gặp Linh An ngoài kia mà ! sao anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645482/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.