Hôm nay cũng như mọi khi, cô đi làm về cũng cùng thời điểm anh về . Hai người chẳng chào hỏi nhau mà chỉ im lặng đi vào nhà . Rồi phòng ai người lấy về .
Di Linh tắm rửa xong đi xuống đã thấy Nhất Long đang ngồi ở bàn ăn . Cô cũng chẳng nói gì chỉ từ từ đi tới bàn ăn ngồi xuống . Sau đó Quản gia Thẩm mang đồ ăn ra cho cô .
- Cảm ơn chú ! - Di Linh cười nhẹ rồi cầm đũa lên .
- Thiếu Phu nhân ăn ngon miệng ! - Quản gia Thẩm khom lưng rồi đi ra bên cạnh .
Bữa ăn cứ thế đều đều Nhất Long thì thi thoảng lén nhìn cô từ đầu bàn bên kia . Còn Di Linh thì chỉ tập trung ăn . Nhưng chỉ vừa ăn được mấy miếng thì bụng cô cồn cào cảm giác buồn nôn đến không chịu được . Nhưng Nhất Long đang ngồi ăn cùng bàn lên cô cố cắn răng đứng dậy bình thản đi lên lầu .
- Thiếu phu nhân không dùng bữa nữa ạ !
Quản gia Thẩm thấy cô ăn được chút ít đã đứng dậy .
Vì đang buồn nôn lên Di Linh không thể nói chuyện được , mà chỉ quay lại lắc đầu cười nhẹ rồi vội vàng đi lên tầng .
Nhất Long vừa nhai đồ ăn vừa nhìn theo dáng cô . Anh thấy cô rất lạ nhưng rồi cũng không nói gì vì cô lắm lúc có thái độ thất thường như vậy .
Trên phòng .
- ọe ...ọe ....
Di Linh ngồi khụy cạnh bồn cầu cố nôn ra nhưng không ra được , bụng thì quặn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645479/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.