Rõ là anh muốn hàn gắn quan hệ ! Vậy mà lần nào cô cũng làm cho không thể phát triển .
- Mong là thế ! - Di Linh hơi nhún vai nói .
Vừa lúc ấy xe tới công ty của Di Linh. Cô mở cửa xuống xe , rồi đi một mạch không quay đầu lại .
Khi cô đã khuất bóng sau cánh cửa rồi , nhưng xe của anh vẫn ở lại một lúc lâu mới chuyển rời đi.
Nhất Long ngồi dựa ra đằng sau , nhắm mắt lại , đưa tay lên day day chán kiểu nặng nhọc .
Anh không biết cái cảm giác này là gì ! Nó khó chịu ở ngực . Mỗi câu nói khinh miệt , lạnh nhạt của cô làm anh thấy ngay từ đầu anh đã sai . Cái cảm giác này là đang tiếc nuối sao ? là đang tiếc cái tình yêu của cô dành cho anh sao ? .
Nhưng bây giờ có muốn tìm lại thì cũng không thể nữa rồi .
Tại phòng làm việc của Di Linh .
Linh An trên tay bê một đĩa đựng chén trà ấm bên cạnh là một viên thuốc nhỏ màu trắng .
- Hôm qua chị cùng Hoàng tổng ạ ! - Linh An thận trọng nói .
- Hmmmm ! là mẹ chồng tôi muốn có cháu lên đã cho thuốc ! và .....! - Di Linh ngưng lại , cô không muốn nói .
- Chị uống đi ! Em xin phép ra ngoài ! - Linh An xin phép rồi quay lưng ra ngoài .
Di Linh nhìn viên thuốc màu trắng được chuẩn bị kia , cô thẫn thờ nhớ. tới câu hỏi của Nhất Long lúc nãy "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-lai-vo-yeu/1645474/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.