Đỗ An cũng không thèm để ý, vui vẻ chạy ra mở cửa, lập tức chia sẻ tin tức với bạn tốt: “Trần Giang, Trần Giang, nhìn kìa, anh tôi dậy rồi.”
Trần Giang bị kéo vào cửa, nhìn thấy Đỗ Thần đang ăn cũng rất kinh ngạc. Trong lòng thầm nói quán ăn nhanh này thật lợi hại, ngay cả người mắc bệnh mất hồn cũng khó cưỡng lại được sự cám dỗ của nó.
Thức ăn được đóng gói trông có vẻ nhiều, nhưng với họ thì chẳng chút nhằm nhò gì mấy.
Đỗ Thần chỉ cảm thấy trong một lúc đã ăn hết sạch. Anh ta có chút thất vọng xoa xoa bụng, ngẩng đầu nhìn em trai ngồi đối diện: “Em mua mấy món này ở đâu vậy?”
“Quán ăn nhanh cạnh khu vui chơi ở tầng chín mươi chín khu A.” Cuối cùng Đỗ An cũng thấy lại ánh sáng sáng ngời trong mắt anh trai, vui mừng khôn xiết.
Đỗ Thần đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài: “Anh ăn chưa no, muốn đi mua thêm, em có muốn đi không?”
Anh ta căn bản ăn không no, ít nhất phải ăn ba ngày ba đêm mới cảm thấy thoải mái.
Trần Giang nói chen vào: “Đã đóng cửa rồi, giờ qua thì hôm nay cũng không được ăn gì.”
Đỗ Thần khó hiểu: “Sớm vậy à?”
Đỗ An: “Công việc kinh doanh của nhà cô ấy quá tốt, số lượng bán ra luôn bị hạn chế và luôn cháy hàng rất nhanh chóng.”
Lúc này Trần Giang mới nhớ ra nguyên nhân tới tìm Đỗ An, lập tức nói: “Nhưng vừa rồi tôi nhìn thấy tấm quảng cáo nhỏ tại rạp chiếu phim, màn hình cuối cùng có ghi chú chủ nhân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-kinh-doanh-o-di-gioi/3949108/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.