Cửa vẫn đóng chặt, Đỗ An đứng ở cửa hơn mười phút, thỉnh thoảng gõ cửa cũng không có tiếng trả lời, anh trai không muốn nói chuyện với cậu.
Đỗ An thất vọng trở lại phòng khách, hai hộp đồ ăn lớn mang về từ khu A được đặt lên bàn.
Cậu mở nắp hộp canh ngọt và cánh gà nướng cay ra, kiềm chế hít một hơi hương vị hấp dẫn, phiền muộn trong lòng cũng tiêu tán đi một chút. Đứng dậy trở về phòng, suy nghĩ xem nên để anh trai ăn thử thức ăn trong quán ăn nhanh như thế nào.
Trong phòng khách, thức ăn quên đậy nắp bốc khói nghi ngút, mùi thơm đặc trưng của thức ăn chín bắt đầu lan tỏa khắp phòng.
Đỗ Thần mệt mỏi nằm ở trên giường, chán nản không muốn động đậy.
Anh ta cau mày, hô hấp yếu ớt. Một hơi thở dễ chịu kỳ lạ lướt qua chóp mũi như có như không.
Đỗ Thần cho rằng mình bị ảo giác, vậy mà lại ngửi thấy mùi thơm của thức ăn.
Mùi càng ngày càng nồng, hình như ở bên ngoài phòng khách.
Họ vốn có khứu giác nhạy bén, năm giác quan của bảo vệ còn nhạy bén hơn so với người thường.
Đỗ Thần khẳng định mình ngửi được mùi thức ăn hư hư thực thực. Vừa rồi lúc anh ta không tỉnh táo hình như Đỗ An đã trở về, còn gõ cửa phòng anh ta.
Cậu đã nói gì vậy? Đỗ Thần cũng không nhớ rõ nữa, chỉ cảm thấy mùi thơm từ ngoài cửa không ngừng dụ dỗ, nhưng lại không muốn dậy.
Sau khoảng năm phút, mùi thức ăn đã phai nhạt. Đỗ Thần chịu không nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-kinh-doanh-o-di-gioi/3949107/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.