Đồng nghiệp có quả đầu màu đỏ rất nổi bật này tên là Xích. Anh ta không nhận đồ mà Thanh đưa tới: "Đây là thứ mà cậu mua ở khu A về hả? Trông giống thật thật đấy, chỉ là có ăn vào cũng giống nhau thôi. Tôi còn lạ gì nữa, thôi cậu tự ăn đi."
Thanh cụp mắt xuống, kiên trì đẩy chân gà tới trước mặt Xích: "Ăn đi, không giống nhau."
Sao lại không giống? Chẳng phải đều là ảo giác cả à?
Xích không rõ lắm nhưng thấy Thanh kiên quyết nên anh ta cũng cầm cánh gà lên cắn một miếng, sau đó lập tức trợn tròn mắt lên: "Hả!!!"
Chất thịt mềm mại, dầu mỡ beo béo, nhiệt độ và gia vị của cánh gà nướng này được kiểm soát cực kỳ tốt. Xích không kịp nghĩ ngợi gì nữa bởi vì giây tiếp theo, vị cay nồng đã quét qua cả khoang miệng anh ta. Đó là một cảm giác kích thích chân thật vô cùng, cứ như có vô số cái kim nhỏ đang không ngừng đâm chọc lên đầu lưỡi anh ta vậy.
Hoàn toàn khác với những món ăn dùng ảo thuật nặn ra ngoài kia.
Ăn xong cánh gà nướng, Xích thuận tay bưng hộp sữa bên cạnh lên nốc một hơi ừng ực rồi thỏa mãn thở ra một hơi: "Ôi trời... Cậu mua món này ở đâu vậy?"
Vừa nói chuyện, anh ta vừa tự nhiên thò tay qua muốn lấy thêm một cái cánh gà nướng nữa, nhưng lại bị Thanh giơ tay cản lại.
Thanh khoanh hai tay ôm cái hộp vào lòng rồi nói với vẻ mặt lạnh như băng: "Khu vui chơi tầng chín mươi chín, muốn ăn tự đi mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-hang-kinh-doanh-o-di-gioi/3949085/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.