Tô Tử Câm cùng Cố Lâm Uyên đồng thời ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy một đại hán râu quai nón vai trần, tay cầm một thanh đại đao, ở trước bàn trà cách đó không xa, bổ về phía một nam tử nhỏ gầy.
Nam tử kia cả người rất giống lão thử*, con mắt tinh tế, một bộ mặt gian xảo.
*thử: chuột
“Hỗn đản! Xem lão tử hôm nay không giết ngươi!”
Kèm theo một tiếng gầm này, đại đao chặt xuống.
“Cứu mạng!”
Nam tử nhỏ gầy kêu thảm một tiếng, thân thể đặc biệt linh hoạt lăn trên mặt đất một vòng, rầm một cái lăn đến dưới chân Tô Tử Câm cùng Cố Lâm Uyên.
Cố Lâm Uyên nhướng mày, nhấc chân trực tiếp đá hắn ra.
“Cút ngay!”
Cố Lâm Uyên đá nam tử gầy gò, sau đó nam tử kia lại lăn trên mặt đất vài vòng, liên tục ai da kêu thảm.
Sắc mặt Tô Tử Câm có chút trầm.
“Chúng ta về phòng đi.”
Cố Lâm Uyên nói xong nắm lấy tay Tô Tử Câm đang muốn rời đi, đột nhiên nghe được đại hán râu quai nón phía sau hét lớn một tiếng: “Xem ai còn có thể cứu ngươi!”
Hắn hô xong, lại một đao chém xuống.
Nam tử gầy gò kia sợ đến mức vội vàng lộn một vòng trên mặt đất, lăn ngay đến hướng Tô Tử Câm.
“Van cầu nhị vị, mau cứu ta đi!”
Nam tử gầy gò kia sau khi hô một tiếng liền trực tiếp ôm đùi Tô Tử Câm.
Khuôn mặt Cố Lâm Uyên nhất thời đen lại, lần này hắn cũng không lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076322/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.