“Tô Tử Câm, lá gan của ngươi càng lúc càng lớn nhỉ!”
Cố Lâm Uyên trợn mắt giận dữ nhìn Tô Tử Câm, trong mắt dường như có thể toát ra lửa.
Tô Tử Câm không chút nghi ngờ nếu lại làm hắn tức giận, một giây sau hắn có thể nuốt nàng luôn.
Tô Tử Câm thầm nghĩ không ổn, rõ ràng Cố Lâm Uyên đã đến Ngự Thư phòng, thế nào lại xuất hiện tại Vị Ương Cung!
Nàng đưa lưng về phía Cố Lâm Uyên, căn bản là không thấy hắn đến.
Những cái nên, không nên nói, tất cả đều vô thức nói ra mất rồi.
“Không phải, ta chỉ là...”
Tô Tử Câm vẫn còn đang nỗ lực biên soạn lời nói dối, chuẩn bị làm sao trấn an Cố Lâm Uyên đang nổi giận.
Cố Lâm Uyên bỗng nhiên cắt lời nàng: “Miệng đầy lời nói dối, dù ngươi gạt được ai cũng không gạt được ta.”
Tô Tử Câm sững sờ, nàng còn chưa bắt đầu lừa gạt đã bị vạch trần rồi?
Trong nháy mắt nàng sửng sốt, Cố Lâm Uyên bỗng cúi đầu, cắn một cái trên môi nàng.
“Ai...”
Môi Tô Tử Câm đau rát, mùi máu tươi lại quẩn quanh bên chóp mũi.
Nàng lại bị cắn.
Tác phong của Cố Lâm Uyên không khỏi quá Thương Lăng đi mà...
Nếu không phải do thằng nhãi này tới bây giờ còn chưa tới nhận bà con với nàng, nàng con đang nghĩ Thương Lăng không uống Mạnh bà thang.
Không uống Mạnh bà thang lịch kiếp, làm việc lừa đảo như vậy, thượng thần Thương Lăng lạnh lùng cao ngạo nhất định khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076294/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.