Chương trước
Chương sau
“Nghe rồi.”

Tô Tử Câm nhu thuận đáp một tiếng.

Dù sao Cố Lâm Uyên nói cái gì chính là cái đó, ai bảo hắn quyền thế ngập trời còn có võ công cái thế?

Đánh không lại, trốn không thoát, vậy cũng chỉ có thể ôn tồn đáp lời.

“Vậy có thể đụng vào nam nhân không?”

Đột nhiên, cánh tay khoát lên lưng Tô Tử Câm dùng lực, trực tiếp đưa lưng nàng áp vào trước ngực Cố Lâm Uyên.

Toàn thân Tô Tử Câm cứng đờ, huyết dịch sôi trào, tai đỏ lên.

Đây chính là phiên bản Thương Lăng a! A a a!

“Trừ ta, không cho phép ngươi đụng vào bất kỳ nam nhân nào, có nghe không?”

“Nghe, nghe rồi.”

“Thành thật một chút, ngủ đi.”

“Ừm...”

Tô Tử Câm bĩu môi, bá đạo như vậy, hung ác như thế, quả thực không cần quá Thương Lăng đâu!

Tô Tử Câm than nhẹ một tiếng, nếu như ngày nào đó Cố Lâm Uyên phát hiện nam sủng mới này của hắn là hàng giả, có thể tức chết hay không?

Thôi thôi, trước cứ qua hôm nay lại nói, việc sau này về sau nghĩ đi.

Thân thể Tô Tử Câm dần dần trầm tĩnh lại, phía sau là Cố Lâm Uyên, không phải người khác, nàng không sợ, càng an tâm hơn.

Nghe được tiếng hít thở dần dần đều đều của Tô Tử Câm, thân thể căng chặt của Cố Lâm Uyên, cũng trầm tĩnh lại.

Hắn vươn tay, sờ về phái hạ thạn của Tô Tử Câm.

Nhưng ngay tại thời điểm hắn sắp sờ được, đột nhiên, tay dừng lại, làm sao cũng không đi xuống nữa.

Lỡ như sờ được vật kia thật, vậy làm sao bây giờ?

Lỡ như thật sự là nam, hắn lại phải làm sao để đối mặt?

Hắn nhất định sẽ nhịn không được giết Tô Tử Câm, rồi tự sát, sau đó một lần nữa trở lại thôi.

Có thể làm lại từ đầu dễ vậy sao?

Lần này lừa gạt Thanh Ly, để Thanh Ly khuyên Tư Mệnh đến thế gian lịch kiếp, nàng không có phòng bị mới ngoan ngoãn tới.

Một khi nàng chết, nàng có cảnh giác, nếu bắt lại liền khó khăn.

Đổi việc khác, người khác, hắn đều có thể không quan tâm mà mạnh bạo.

Nhưng Tư Mệnh không được.

Không nói đến hắn không nỡ thương tổn Tư Mệnh, đã nói đến ái tình, còn cần phải cam tâm tình nguyện, lưỡng tình tương duyệt.

Cố Lâm Uyên cả đời này, là lần đầu gặp khó khăn.

Không thể ép, không thể bạo lực, thật là khó.

Cố Lâm Uyên thở dài một hơi, hay là cứ từ từ thôi.

Cứ quen thuộc Tô Tử Câm trước, có thể đến lúc đó coi như nàng thực sự là nam nhân, hắn cũng không bài xích đâu nhỉ?

Cố Lâm Uyên lại thở dài một hơi, nếu không phải biết Tư Mệnh không uống Mạnh bà thang, tâm vẫn là tâm nữ nhi, hắn thực sự sẽ bạo phát.

Hắn hối hận, không có bóp chết Dao Cơ sớm một chút, làm hại hắn bây giờ lo lắng như thế, thống khổ như vậy.

Đối mặt Tư Mệnh thế này, hắn động thủ cũng không nỡ, nghiệm chứng nam nữ cũng không có dũng khí.

Lần đầu tiên, Thương Lăng cảm giác mình thật không có can đảm.

Toàn bộ do cái vật nhỏ trong lòng này ban tặng, thật sự là có thể khiến hắn đang sống sờ sờ mà tức chết.

Cố Lâm Uyên nhắm mắt lại, ôm Tô Tử Câm ngủ mất.

Một đêm này, tiên hoàng Hoàn quốc băng hà, Cửu hoàng tử Tô Tử Câm kế thừa ngôi vị hoàng đế.

Một đêm này, tất cả hoàng tử công chúa Hoàn quốc đều bị đưa đi lưu vong, trọn đời không được về kinh thành.

Một đêm này, Hoàn quốc đổi máu, dường như thay đổi triều đại.

Một đêm này, lòng người bàng hoàng, kinh sợ đêm không dám ngủ.

Một đêm này, tân đế Tô Tử Câm bò lên trên giường Nhiếp Chính Vương Cố Lâm Uyên, bị hắn “Ngủ”.

Ngày hôm sau, khi Tô Tử Câm tỉnh dậy, Cố Lâm Uyên đã ở bên giường mặc quần áo.

Thấy một màn như vậy, tim Tô Tử Câm đập rộn, trong lòng có một loại cảm giác khác thường.

“Tỉnh rồi thì mau dậy, còn phải vào triều.” Cố Lâm Uyên quay đầu nhìn Tô Tử Câm nói.

Trong lòng Tô Tử Câm sầu não, vào triều... Chẳng những phải lên giường, còn phải vào triều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.