“Ngủ rồi?”
Tô Tử Câm sững sờ, có chút ngu người, nàng gật đầu.
Sắc mặt Cố Lâm Uyên càng thêm khó coi.
Tô Tử Câm ý thức được sai lầm của mình, nàng vội vàng lắc đầu.
“Không có, chúng ta thuần khiết.”
Cố Lâm Uyên hừ lạnh một tiếng, sắc mặt thoáng tốt hơn một chút.
“Vương gia, Mộc Nhiễm vô tội, một cô gái yếu đuối cũng không hứng nổi sóng gió gì.”
Tô Tử Câm thấy sắc mặt Cố Lâm Uyên tốt hơn, dự định nói đạo lý với hắn.
“Nếu như Vương gia thực sự không yên lòng, ngươi có thể đưa nàng theo ta cùng một chỗ, mỗi ngày cho hạ nhân giám thị.”
Ai ngờ đề nghị của Tô Tử Câm chẳng những không được Cố Lâm Uyên đồng ý, ngược lại còn khiến sắc mặt hắn vừa thoáng tốt liền lập tức trầm xuống.
Tô Tử Câm hít sâu một hơi, Cố Lâm Uyên ngươi muốn quậy kiểu gì?
Khó đoán như vậy, âm tình bất định, không nói nhiều, phong cách này rất là Thương Lăng nha!
Tô Tử Câm đau đầu, đối phó với Hề Minh Húc cùng Quân Bắc Hàn cũng dễ dàng, đối phó Thương Lăng Cố Lâm Uyên, thật quá khó.
“Vương, Vương gia, ý của ngươi thế nào?”
“Tha cho cô ta cũng được.”
“Vậy…, điều kiện gì?”
“Ngủ với ngươi.”
Tô Tử Câm mãnh liệt hít một hơi, Cố Lâm Uyên thực sự là đoạn tụ sao?
“Nhưng, nhưng ta không phải đoạn tụ...”
Cố Lâm Uyên sầm mặt lại, chân mày cùng tim đều xoắn lại, đời này là cái quỷ gì? Quả thực tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076289/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.