Thanh Ly bị Chỉ Hề chọc cười, hắn đứng phía sau sờ sờ cái đầu nhỏ của Chỉ Hề.
“Vậy thì muội tự đi nhé, chiếu cố bản thân cho tốt.”
“Biết rồi!”
Thanh Ly nắm tay trái Chỉ Hề lên, sau đó tay vung lên, lưu lại trên cổ tay nàng một đóa sen xanh.
“Hoa sen này khắc vào hồn phách muội, về sau nếu như muội cần ta, chạm vào đóa sen này, đóa hoa dính máu thì ta liền có thể cảm giác được.”
Chỉ Hề nhìn đóa sen xanh rất sống động trên cổ tay, khóe miệng không khỏi toét ra.
Do đó lúc lịch kiếp, nếu lại xuất hiện mấy kẻ như Dao Cơ, nàng sẽ không sợ!
Cũng không cần phải lo lắng người phàm hay tiên!
“Cảm ơn huynh Thanh Ly.”
“Không tạ ơn, chuẩn bị một chút liền đi đi, chớ trì hoãn thời gian.”
Chỉ Hề gật đầu.
Ở cửa Thanh Liên Linh Sơn, Thanh Ly nhìn theo Chỉ Hề đi xa.
Trên sơn môn, Thanh Ly thở dài một tiếng: “Ta sẽ không để muội lại phải chịu đau khổ, muội phải chiếu cố bản thân thật tốt đấy.”
Bên trong Địa Phủ âm khí âm u, các quỷ hồn bay có thứ tự, nhóm quỷ sai cẩn trọng làm việc.
Trên một góc đường hoàng tuyền, Quỷ Soa Giáp dùng sức moi khối băng cuối cùng ra.
Hắn ôm khối băng, thở ra một hơi thật mạnh.
“Rốt cụôc cũng san bằng xong, quá cảm động, thật là vui, chưa từng vui vẻ như vậy!”
Từ sau lần thứ hai Thương Lăng xuất hiện ở Địa Phủ nửa bước thành băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076270/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.