Ánh mắt Chỉ Hề buồn bã.
Lịch kiếp, nàng là làm sao cũng không muốn đi, đó là ác mộng của nàng, lái đi không được.
Thấy Chỉ Hề vẫn là dáng vẻ rất không tình nguyện, Thanh Ly thở dài.
“Chỉ Hề, qua lần này, về sau cái gì cũng sẽ tốt đẹp. Nếu muội ở Thiên cung không vui, muội có thể dời đến Thanh Liên Linh Sơn.”
Chỉ Hề lắc đầu: “Ta không phải không vui, tại Thiên Phủ Cung của mình sống rất tốt.”
Đây là lời nói thật, có hai bằng hữu, còn có một đám tiểu tiên nữ mặc dù bát quái nhưng vẫn còn tính hữu hảo.
Trước khi không gặp phải Thương Lăng, cuộc sống của nàng tạm ổn trôi qua vẫn rất thích ý.
“Thanh Ly, ma khí trên người ta làm sao có? Ta đến yêu giới rồi sao? Có phải có quan hệ gì cùng yêu giới hay không?”
Chỉ Hề ngẫm lại, vẫn hỏi ra vấn đề này.
Ở cái thế giới này, trừ hồ ly, Thanh Ly là người thứ hai biết nàng mất trí nhớ, cũng là người trong đầu nàng cảm thấy có thể tín nhiệm.
“Không có, muội chưa từng đến yêu giới, không có bất cứ quan hệ gì cùng yêu giới cũng. Muội chỉ là không may, đụng tới cuộc chiến thần ma, là người vô tội vạ lây thôi.”
Chỉ Hề nháy nháy mắt: “Chỉ đơn giản như vậy thôi?”
“Chỉ đơn giản như vậy.”
“Vậy ta thực sự rất xui xẻo nha!”
“Nếu không lấy một ít tu vi này của muội, nếu là thật có ma đầu đối phó với muội, muội còn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076267/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.