Editor: Phù Đàm Bách Diệp
“Hoàng hậu, nàng vừa mới sinh thái tử, thân thể không tốt, không thể cảm lạnh, trẫm cho người làm, rất đẹp, nàng nhất định sẽ thích.”
“Chỉ cần là hoàng thượng tặng, thần thiếp cái gì cũng thích.”
Quân Bắc Hàn cười khẽ, một đôi tròng mắt trở nên hết sức sâu thẳm.
Lúc này, Tiểu Linh Tử đi tới, trong tay bưng một kiện áo choàng lông cừu trắng tinh xinh đẹp.
“Thật xinh đẹp!” hai mắt Mộ Thanh Yên tỏa sáng.
“Trẫm mặc cho nàng.”
Quân Bắc Hàn mang áo choàng tới, nhẹ nhàng khoác lên người Mộ Thanh Yên.
Áo choàng rơi xuống, nụ cười Quân Bắc Hàn trong nháy mắt biến mất, ánh mắt lóe lên một tia sát khí.
“Hoàng thượng, người làm sao thế?”
Mộ Thanh Yên nhìn thấy thần sắc Quân Bắc Hàn, kinh ngạc không thôi.
Quân Bắc Hàn không nhanh không chậm lấy từ trong tay áo ra một lưỡi dao sắc bén, phía trên lưỡi dao còn lóe ánh sáng xanh lạnh lẽo, làm cho lòng người đầu run lên.
“Cái này... Đây là cái gì?”
“Đây là Trảm Tiên Nhận.”
Mộ Thanh Yên sắc mặt trắng bệch, lui lại mấy bước, nàng ngẩng đầu khiếp sợ nhìn Quân Bắc Hàn.
“Hoàng thượng, người đây là ý gì?”
“Có ý gì? Một bó Khổn Tiên Thừng, pháp lực toàn bộ biến mất, ngươi không biết ngươi đã lộ ra nguyên hình sao?”
Quân Bắc Hàn nhìn Dao Cơ trước mắt, cười lạnh một tiếng, cười đến sát khí lạnh thấu xương.
Dao Cơ khiếp sợ lui lại một bước, nhanh chóng vươn tay sờ lên khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076205/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.