Editor: Phù Đàm Bách Diệp
“Năm đó hoàng thượng cũng là một tay ta dạy dỗ, ngươi xem một chút, hiện tại như thế nào?”
Vẻ mặt Mạnh Tử Nam đắc ý.
“Rồi rồi rồi, ngươi lợi hại, vậy ngươi xem thời gian rồi đi nghỉ đi.”
Mạnh phu nhân xoay người rời đi, đóng cửa.
Ánh nến lay động, cái bóng ở trên tường chập chờn.
Cửa phòng bị mở ra, Mạnh Tử Nam cúi đầu, thần sắc không kiên nhẫn.
“Ta đã nói với ngươi, đừng làm ầm ĩ, đêm nay ta nhất định phải viết xong luận án này!”
Mạnh Tử Nam không kiên nhẫn oán giận một câu, nhưng không nghe thấy trả lời.
Hắn cúi đầu tiếp tục viết, đột nhiên, gió thổi làm ánh nến tắt ngúm.
Mạnh Tử Nam đột nhiên ngẩng đầu, lửa giận ngút trời muốn trách mắng.
Ai ngờ, lời hắn còn chưa nói ra miệng, liền nghẹn lại ở cổ họng.
Hắn run rẩy vươn tay, chỉ vào nữ tử váy dài xanh lục đối diện, khiếp sợ không thôi.
Mặt trái của nữ tử bị hủy hoại, máu đỏ che kín mặt, nhìn cực kì khủng bố.
Mà mặt bên phải của nàng, không hiểu sao Mạnh Tử Nam cảm thấy rất quen thuộc.
“Ngươi ngươi ngươi, ngươi là ai... Tại sao lại xuất hiện ở nơi này?”
Chỉ thấy nữ tử kia tiến đến phía trước một đoạn, dưới thân hình như không có chân.
“Thái phó, ngươi nhìn kỹ một chút, ngươi không nhớ rõ ta sao? Trước đây khi tuyển tú nữ, ngươi còn cứu ta dưới tay Mộ Thanh Yên!”
Mạnh Tử Nam cẩn thận nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076193/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.