Editor: Phù Đàm Bách Diệp
Nhìn dáng vẻ Quân Bắc Hàn, hẳn không uống say.
Đoán rằng cũng không ai dám rót rượu cho hắn.
“Tỉnh rồi?”
“Ừ”
“Có sức không? Ta đưa nàng đến một nơi?”
“Được!”
Quân Bắc Hàn đỡ Mộ Thanh Yên dậy, chậm rãi đi ra ngoài.
Khắp nơi trong hoàng thành náo nhiệt, bữa tiệc vui, các đại thần vẫn còn ăn uống linh đình. Nhân lúc trăng sáng Quân Bắc Hàn đưa Mộ Thanh Yên đi trên đường nhỏ yên tĩnh.
“Chàng muốn dẫn ta đi nơi nào?”
“Đừng nóng vội, rất nhanh sẽ đến.”
Hai người đi thẳng, thẳng đến hoàng cung thành lâu phía trước, dừng lại.
“Đi, ta mang nàng lên.”
Quân Bắc Hàn nắm tay Mộ Thanh Yên muốn đi lên, nhưng Mộ Thanh Yên bỗng đứng nguyên tại chỗ, không chịu tiến lên phía trước.
Quân Bắc Hàn nghi hoặc quay đầu, chỉ thấy mặt Mộ Thanh Yên đã trắng bệch.
“Sao thế?”
Trong đầu Mộ Thanh Yên hiện lên tường thành loang lổ, nhuốm máu đầm đìa.
Năm đó, ở trên tường thành, Hạ Thiên Túng thả người nhảy xuống, kết thúc sinh mạng mình, thành toàn cho nàng.
Ngày đó, ánh tà dương đỏ như máu, tiếng gió than khóc rên rỉ.
Tâm Mộ Thanh Yên bỗng nhiên đau xót: “Ta không lên đâu.”
“Vì sao?”
Mộ Thanh Yên nhắm hai mắt lại, lắc đầu: “Ta không muốn lên, đừng hỏi vì sao.”
Nhìn thấy thần sắc thống khổ của Mộ Thanh Yên, Quân Bắc Hàn hoảng hốt.
“Thanh Yên, trước đây đã xảy ra bất kỳ chuyện gì, về sau cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076190/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.