Editor: Phù Đàm Bách Diệp
Trong tiếng đàn sáo vui sướng, Mộ Thanh Yên lên kiệu hoa.
Bên trong kiệu hoa, ngón tay Mộ Thanh Yên nắm chặt, có chút khẩn trương.
Nàng nhẹ nhàng vuốt ve bụng, bên dưới khăn voan nở một nụ cười.
“Bảo bảo, bảo bảo, con với mẫu hậu ở một chỗ.”
Kiệu hoa nâng một đoạn đường, cuối cùng cũng dừng lại.
Mành kiệu hoa bị xốc lên, tay thon dài của Quân Bắc Hàn vươn tới.
Mộ Thanh Yên đặt tay vào lòng bàn tay hắn, chậm rãi đi ra ngoài.
Mỗi một bước đi đều thong thả mà kiên định, cùng nắm tay đi.
Chỉ nghe lúc này hai bên các đại thần quỳ gối hô to: “Hoàng thượng hoàng hậu tân hôn đại hỉ, vĩnh kết đồng tâm, hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!”
Trong từng đợt tiếng hô to, đột nhiên, hoa tím trên trời rơi xuống.
Mộ Thanh Yên đi một bước, rơi xuống một mảnh, phủ kín toàn bộ con đường, sa hoa, khiến người kinh thán không thôi.
Hai người cứ như vậy đi thẳng đến chính điện.
Phụ hoàng mẫu hậu Quân Bắc Hàn đều đã qua đời, thái hậu cũng vừa mới bị ám sát, mà Tử Anh Thần Nữ cũng không cha không mẹ, vì vậy trên cao đường không có bất kỳ ai.
Tiếng nói của lễ quan trong đại điện trang nghiêm vang lên.
“Giờ lành đã đến, Đế Hậu bái đường!”
“Nhất bái thiên địa!”
Quân Bắc Hàn đỡ Mộ Thanh Yên, hướng đến phía trời đất, thắt lưng hơi cong một chút, hành lễ.
“Nhị bái cao đường!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076189/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.