Giọng hắn có chút run rẩy, có chút nghẹn ngào, lúc ôm Mộ Thanh Yên rất chặt, rất sợ buông lỏng tay thì người lại biến mất nữa.
Có thể thấy được trong mấy ngày nay, hắn chịu bao nhiêu bất an cùng sợ hãi, lo lắng kinh hãi, hoảng sợ không chịu nổi một ngày.
Cả người đều tiều tụy, khiến người ta nhìn thấy mà đau lòng.
Khóe miệng Mộ Thanh Yên dần dần cong lên, lộ ra một nụ cười ngọt ngào.
Nàng giơ tay lên ôm lấy Quân Bắc Hàn.
Người Quân Bắc Hàn cứng đờ, sửng sốt.
Hắn từng ôm Mộ Thanh Yên vô số lần, nhưng đây là lần đầu tiên nàng đáp lại hắn.
Tim Quân Bắc Hàn như sắp nhảy ra ngoài, nàng cũng ôm lấy hắn kìa!
“Ta không sao, đừng lo lắng ”
Giọng Mộ Thanh Yên rất nhẹ, bên trong sự nhẹ nhàng có chút ôn nhu, có chút ngọt ngào.
“Làm sao không lo lắng được... Ta suýt chút nữa, là điên mất rồi... Nàng không thể nào tưởng tượng trong khoảng thời gian này ta có dáng vẻ gì đâu, dù ta đào sâu ba thước đất toàn bộ thiên hạ thì cũng phải tìm được nàng.”
Giọng Quân Bắc Hàn càng nói càng nhỏ, phảng phất như sự thống khổ, sợ hãi, bất an đều trộn lẫn trong mấy chục ngày nay, khiến hắn trở nên yếu đuối không chịu đựng nổi.
Thấy một màn như vậy, Đoạn Ngọc La kinh ngạc đến ngây người!
Thì ra người nam nhân này là đến tìm Mộ Thanh Yên!
Hơn nữa giữa bọn họ, chính yêu nhau say đắm!
Đoạn Ngọc La không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076151/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.